Ru/ồng r/ẫy vợ vì nhà ngh/èo, ai ngờ vừa l/y h/ôn được một phút, chồng s//ốc ngất khi thấy nhà vợ đá/nh xe hơi tiền tỷ đón vợ, người trong xe là…

   

Ru/ồng r/ẫy vợ vì nhà ngh/èo, ai ngờ vừa l/y h/ôn được một phút, chồng s//ốc ngất khi thấy nhà vợ đá/nh xe hơi tiền tỷ đón vợ, người trong xe là…

Khi thẩm phán gõ búa ly hôn, Phong thở phào nhẹ nhõm. Anh ta liếc nhìn Hân – người vợ ngồi lặng im với đôi mắt đỏ hoe, chiếc áo sơ mi cũ sờn gấu, mái tóc búi gọn hờ hững. Trong đầu Phong chỉ hiện lên một chữ: “Phiền.”

Ba năm kết hôn, Hân không sinh được con. Nhà cô thì nghèo, cha mẹ già yếu, em trai còn đang học đại học. Phong chán ngán. Anh muốn cưới cô gái mới quen – vừa trẻ trung, vừa giàu có, lại đang mang thai. Anh chẳng ngần ngại nói thẳng với Hân hôm qua:

– Ly hôn đi. Cô chẳng đem lại gì ngoài gánh nặng.

Hân không van xin. Cô chỉ im lặng, gật đầu, và thu dọn đồ ngay trong đêm. Sáng nay, khi ra tòa, cô cũng không khóc lóc níu kéo. Sự điềm tĩnh ấy khiến Phong càng khó chịu, nhưng anh ta tự nhủ:

– Dù sao cũng xong rồi. Ra khỏi tòa, tôi sẽ đưa người mới đi ăn mừng.

Bước xuống bậc thềm tòa án, Phong rút điện thoại gọi cho tình nhân. Bất chợt, tiếng động cơ ô tô vang lên. Anh quay lại, nhìn thấy chiếc Mercedes S-Class đen bóng lướt tới. Tài xế mặc vest bước xuống, mở cửa sau.

Hân vẫn đang loay hoay gom giấy tờ ly hôn vào túi xách. Tài xế cúi đầu:

– Thiếu gia đang đợi cô.

 

Phong đứng sững, mắt trợn tròn. Thiếu gia? Xe này đón ai?

Hân nhìn tài xế, nhẹ gật đầu rồi ngồi vào ghế sau. Trong xe, một người đàn ông mặc vest xám, gương mặt sắc sảo, ánh mắt lạnh lùng nhưng ẩn chứa sự dịu dàng khi nhìn cô. Anh ta đưa tay kéo túi xách của Hân, đặt gọn sang bên cạnh.

– Em vất vả rồi.

Phong thấy tim mình đập thình thịch, chân run rẩy. Anh ta nhìn qua cửa kính xe, thấy người đàn ông ấy đưa tay vuốt nhẹ tóc Hân. Cô ngước lên, ánh mắt dịu dàng, giọng nhỏ nhưng rõ:

– Cảm ơn anh đã tới đón em.

Chiếc xe lao vút đi, để lại Phong đứng như kẻ mất hồn.

Một người bạn làm chung công ty với Hân vừa chạy theo xe vừa quay lại mắng Phong:

– Mày ngu thật. Mày tưởng vợ mày nghèo? Nhà cô ấy có mấy công ty bất động sản đấy. Bố cô ấy để lại hết cho anh trai quản lý. Hân không cần khoe khoang, nhưng anh trai cô ấy nổi tiếng lắm, dân thành phố này ai chả biết.

Phong lắp bắp:

– Vậy… người đàn ông trong xe là ai?

– Anh trai cô ấy. Hôm nay anh ta đi công tác về, nghe tin em gái ly hôn liền cho xe đến đón. Người ta cưng em gái như trứng mỏng, chỉ cần cô ấy nói, muốn cưới đại gia hay muốn đạp đổ ai cũng được. Nhưng cô ấy hiền quá, không muốn làm lớn chuyện. Giờ thì mày hối cũng muộn.

Phong thấy đầu ong ong, cả bầu trời như sụp xuống. Anh ta nhớ lại những tháng ngày chê bai bữa cơm rau dưa của Hân, khinh rẻ cô không làm ra tiền. Anh ta đâu biết, ngày xưa khi yêu, Hân từng đưa anh về gặp gia đình. Nhưng Phong thấy nhà cô ở thôn ngoại thành, tưởng nghèo, nào biết mảnh đất đó bây giờ giá hàng chục tỷ một nền. Cô cũng chưa bao giờ khoe của, chỉ giản dị đi làm, gửi tiền về cho cha mẹ, mua sữa cho cháu. Phong khinh thường cô vì nghĩ cô yếu đuối, không xứng đáng với anh ta.

Nhưng hôm nay, khi thấy chiếc Mercedes ấy khuất dần, Phong hiểu. Anh ta không chỉ mất đi một người vợ, mà còn mất đi cả cơ hội được đứng trong thế giới mà anh ta hằng mơ ước. Quan trọng nhất, anh ta đã mất đi người phụ nữ tốt nhất đời mình.

Phong ngã sụp xuống bậc thềm tòa án. Gió thổi qua, mang theo mùi nắng của buổi trưa. Người qua đường dừng lại nhìn anh ta – gã đàn ông vừa ly hôn vợ, rồi quỵ ngã chỉ vì một chiếc xe sang tới đón cô. Nhưng đâu ai biết, thứ làm anh ta gục ngã không phải chiếc xe, mà là sự hối hận đã muộn màng.

Bên kia thành phố, Hân ngồi trong xe, nước mắt rơi. Anh trai cô cầm tay cô siết nhẹ, giọng trầm:

– Em đừng buồn. Em đã chịu đủ rồi. Từ giờ, anh sẽ không để ai làm tổn thương em nữa.

Cô cười khẽ. Trong lòng, chẳng còn tiếc nuối. Người không biết trân trọng cô, dù có cả đời quay lại, cô cũng không muốn gặp thêm lần nào nữa.

Admin Blog -
The Latest

“Bà Nằm Dướι Đȃү Mẹ Ơι!” – Mọι Ngườι Đào TҺử Và KҺȏпg Tιп Vào Mắt MìпҺ…

Uncategory -7 giờ

“Bà Nằm Dướι Đȃү Mẹ Ơι!” – Mọι Ngườι Đào TҺử Và KҺȏпg Tιп Vào Mắt MìпҺ… Ngay từ lúc bước chân vào ngôi nhà ấy, Như đã cảm thấy một luồng khí lạnh lẽo kỳ lạ len lỏi vào da ...

Ru/ồng r/ẫy vợ vì nhà ngh/èo, ai ngờ vừa l/y h/ôn được một phút, chồng s//ốc ngất khi thấy nhà vợ đá/nh xe hơi tiền tỷ đón vợ, người trong xe là…

Uncategory -7 giờ

Ru/ồng r/ẫy vợ vì nhà ngh/èo, ai ngờ vừa l/y h/ôn được một phút, chồng s//ốc ngất khi thấy nhà vợ đá/nh xe hơi tiền tỷ đón vợ, người trong xe là… Khi thẩm phán gõ búa ly hôn, Phong thở ...

Tôi 61 tuổi, lên thành phố chăm cháu nội 6 năm, mỗi tháng tôi yêu cầu con dâu đưa 11 triệu đồng. 6 năm trời tôi bị họ hàng làng xóm chê tr::ách là “ham tiền” nhưng tôi vẫn mặc kệ đều đặn nhận tiền hàng tháng từ con dâu.

Uncategory -7 giờ

Tôi năm nay 61 tuổi, là một người mẹ quê mùa, không học cao hiểu rộng, cũng chẳng biết nói lời hoa mỹ. 6 năm trước, tôi khăn gói lên thành phố trông cháu nội. Tôi yêu cầu con dâu ...

22 năm ở vậy nuôi con cho người yêu cũ – ngày tốt nghiệp, một cái quay lưng của con trai khiến người đàn ông bật khóc

Uncategory -7 giờ

Cô gái ấy – Mai – nói trong nước mắt, rồi đặt đứa bé đỏ hỏn xuống trước cửa phòng trọ. Anh chết lặng. Không giấy tờ. Không bằng chứng. Không một lời xin lỗi rõ ràng – chỉ có tiếng khóc ...

Th/ương 2 mẹ con ướt mưa trên đường cao tốc, anh tài xế cho đi nhờ, 20 phút sau xảy ra điều ki/nh ho/àng

Uncategory -7 giờ

Chiều muộn, mưa rơi trắng xóa trên tuyến cao tốc nối tỉnh miền núi với thành phố. Anh Hòa – tài xế container gần 40 tuổi – đang chở lô hàng thực phẩm khô về kho. Trời mưa, đường trơn, ...