Gιữa Lễ Rước Xá Lợι LιпҺ TҺιȇпg, Sư Cȏ Đột NҺιȇп Quỳ Xuṓпg Đưa Lá TҺư Tṓ Cáo Gȃү CҺấп Độпg
Giữa dòng người thành kính cúi đầu chiêm bái Xá Lợi Đức Phật tại chùa Tam Trúc, một sư cô với dáng vẻ run rẩy, áo nâu lam lấm lem, lặng lẽ tiến đến hàng rào an ninh. Không ai để ý cho đến khi bà kín đáo nhét một lá thư dính máu vào tay một viên cảnh sát trẻ, rồi lặng lẽ quay đi, hòa vào dòng người như chưa từng xuất hiện. Người đời thường tin rằng cửa Phật là chốn thanh tịnh, nơi nương tựa cuối cùng của những tâm hồn lạc lối. Vậy mà, trong ngày lễ rước Xá Lợi Phật, một bí mật kinh hoàng đã được hé lộ từ lá thư ấy.
Sáng ngày 15 tháng 3 năm 2025, mặt trời vừa ló dạng, sương mù còn vấn vít trên mặt Hồ Tam Trúc phẳng lặng như gương. Tiếng chuông chùa ngân vang, hòa quyện cùng nhịp mõ đều đặn, tạo nên không gian linh thiêng. Hàng ngàn Phật tử từ khắp nơi đổ về, tay cầm nhang, tay lần tràng hạt, xếp hàng dài hướng về điện Tam Thế, nơi chuẩn bị tôn trí Xá Lợi Đức Phật Thích Ca Mâu Ni, vừa được cung nghinh từ chùa Quán Sứ, Hà Nội, về Tam Trúc. Không khí trang nghiêm xen lẫn xúc động, mỗi ánh mắt, mỗi bước chân đều toát lên sự thành kính.
Lực lượng cảnh sát được bố trí dày đặc quanh khu vực chính điện. Đại úy Nguyễn Văn Phong, thuộc phòng cảnh sát cơ động tỉnh Hà Nam, được phân công chốt chặn tại khu vực Tam Quan Nội, nơi đoàn cung nghinh Xá Lợi chuẩn bị đi qua. Lúc 9 giờ 45 phút sáng, khi Phong đang kiểm tra đội hình, một sư cô trung niên, đầu cạo nhẵn, dáng gầy gò, khuôn mặt xạm nắng, lặng lẽ xuất hiện. Ánh mắt bà không an nhiên như các tu sĩ khác, mà mang một nỗi tuyệt vọng, như thể vừa thoát khỏi một cơn ác mộng.
Sư cô tiến lại gần, không chen lấn, không nói lời nào, chỉ lặng lẽ đặt vào tay Phong một phong bì màu vàng nhạt, niêm phong bằng sáp đỏ. Trên vỏ thư, ba chữ “Gửi Cảnh Sát” run rẩy viết bằng mực đen. Phong định hỏi, nhưng sư cô đã quay đi, biến mất vào dòng người. Anh mở thư ngay sau khi đoàn cung nghinh tiến vào điện Tam Thế. Bên trong là một tờ giấy A4 gấp tư, chữ viết nguệch ngoạc, loang lổ vết máu hoặc nước. Nội dung ngắn gọn:
Xin hãy cứu họ trước khi quá muộn. Thiền thất An Tịnh không phải chùa, mà là nơi giam giữ những phụ nữ bị tước đoạt cả thân xác lẫn linh hồn.
Phía dưới là sơ đồ vẽ tay bằng mực đỏ, đánh dấu một khu vực rừng tây bắc, giáp hồ Ba Giếng, thuộc xã Khả Phong, nơi không có tự viện nào được cấp phép hoạt động. Phong lập tức chụp ảnh lá thư, gửi vào máy bảo mật, rồi báo cáo qua bộ đàm:
Đại úy Phong báo cáo, có tình huống nghi vấn tại Tam Quan Nội, đề nghị gặp chỉ huy trưởng, tuyệt mật.
Trong khi tiếng trống Bát Nhã vang lên, hàng ngàn Phật tử tụng kinh rước Xá Lợi, một cuộc điều tra bí mật bắt đầu. Đại úy Phong trình bày sự việc với Đại tá Trần Quốc Hùng, trưởng phòng an ninh nội địa tỉnh Hà Nam. Ông Hùng đọc lá thư, ánh mắt dừng lại ở dòng chữ “giam giữ thân xác và linh hồn”. Một sĩ quan khác báo cáo: khu vực được đánh dấu trùng với một vùng rừng chưa đăng ký quản lý tôn giáo. Ba năm trước, nơi này từng có đơn xin lập thiền viện nhưng bị từ chối do thiếu pháp lý.
Ông Hùng ra lệnh kiểm tra bản đồ địa hình, ảnh vệ tinh, và camera giao thông gần khu vực. Đồng thời, một nhóm trinh sát cải trang được cử theo dõi sư cô đưa thư, được xác định là sư cô Minh Tâm. Phong nhớ lại một vụ mất tích năm ngoái: Trần Thị Ngọc Ánh, 28 tuổi, một nhân viên ngân hàng, từng nhắn về gia đình rằng cô “đi tu để tìm giải thoát”. Vụ việc bị khép lại vì không có dấu hiệu tội phạm. Phong thầm nghĩ: “Nếu nơi đó là tà đạo, rất có thể Ngọc Ánh và nhiều người khác đang bị giam giữ.”
Trưa ngày 15 tháng 3, khi đoàn rước Xá Lợi an vị, Minh Tâm được phát hiện ngồi trên ghế đá sau điện Quan Âm, tay lần tràng hạt, mắt nhìn xa xăm. Nữ trinh sát cải trang tên Lan ngồi cạnh, hỏi nhỏ:
Cô có khỏe không ạ?
Minh Tâm khẽ gật đầu, rồi thì thầm:
Nếu họ đến kịp, xin nói với họ đừng hét, đừng dùng súng. Những người trong đó không nghĩ mình là nạn nhân, họ tin họ đang được cứu rỗi.
Tối hôm đó, trinh sát phát hiện Minh Tâm rời khu lưu trú ni chúng, đi bộ qua lối mòn rừng về phía tây bắc. Máy bay không người lái ghi nhận bà dừng tại một nhà sàn gỗ nhỏ, treo bảng “An Tịnh Am”. Không ánh đèn điện, chỉ có ánh dầu lạc le lói. Khi Minh Tâm gõ cửa ba tiếng, một giọng từ bên trong tụng:
Dâng thân để sạch thân, giao tâm để vẹn tâm.
Cửa mở, bà bước vào, và cánh cửa khép lại như một nghi lễ.
Rạng sáng 16 tháng 3, tổ công tác đặc biệt đột nhập An Tịnh Am. Đường đi mất gần hai giờ qua lối mòn đá tai mèo. Tại hiện trường, họ phát hiện ba căn phòng xi măng không cửa sổ, tường khắc chi chít chữ nguệch ngoạc: “Phật ơi, sao không cứu con?” Trong một phòng, mảnh áo tu rách, vết máu loang, và ống thuốc ngủ bị cấm. Dưới nền gạch, một ổ cứng rỉ sét được tìm thấy, chứa 18 video clip ghi lại các “lễ truyền năng”. Hình ảnh cho thấy phụ nữ trẻ bị ép quỳ, mắt bịt, trong khi một giọng đàn ông ra lệnh:
Dâng thân là lễ mở cánh cửa tái sinh.
Đội cứu hộ giải cứu được 11 phụ nữ, từ 17 đến 55 tuổi. Nhiều người chống cự, la hét:
Đừng bắt con rời đạo, con chưa sạch nghiệp!
Một phụ nữ tên Phạm Thị Hồng, 42 tuổi, cựu giáo viên, rơi vào hôn mê sau khi đập đầu vào tường, miệng lẩm bẩm:
Con không xứng làm người.
Cô qua đời tối cùng ngày, để lại cuốn sổ tay đầy những dòng tụng kinh méo mó.
Người đứng đầu An Tịnh Am, tự xưng thiền sư Tịnh Pháp, thực chất là Lê Văn Hoàng, sinh năm 1976, quê Nghệ An. Hoàng từng là nhà tâm lý học, bị tước bằng do lạm dụng bệnh nhân. Từ năm 2020, hắn dựng An Tịnh Am, thiết kế hệ thống tẩy não qua các giai đoạn: cắt liên lạc gia đình, ép kể lại quá khứ đau khổ, reo rắc nỗi sợ, và ép “dâng thân” để “giải nghiệp”. Các video được dùng để kiểm soát nạn nhân.
Minh Tâm, người gửi lá thư, được tìm thấy trong tình trạng hôn mê gần suối, đầu đập vào đá. Trước khi qua đời ngày 18 tháng 3, bà thì thầm với Đại úy Phong:
Làm ơn đưa họ trở lại làm người.
Ngày 20 tháng 3, Đại tá Hùng công khai vụ án tại họp báo, tiết lộ nạn nhân bao gồm cháu gái ông, Nguyễn Thị Linh Chi, 23 tuổi, mất tích năm 2024. Ông nói:
Tôi không nhận ra cháu mình. Tôi không muốn bất kỳ ai khác chịu nỗi đau này. Sự thật phải được phơi bày.
Vụ án gây chấn động cả nước. Linh Chi được điều trị tâm lý, dần nhớ lại quá khứ. Chùa Tam Trúc dựng bàn thờ nhỏ cho Minh Tâm, với chuỗi hạt gãy và dòng chữ:
Hãy lắng nghe điều thiện trong lòng mình.
Câu chuyện là hồi chuông cảnh tỉnh về những tổ chức trá hình tôn giáo, lợi dụng niềm tin để thao túng con người.